mười một. bảy; một đời
có ai dám chắc, cả đời này sẽ chỉ yêu một người đâu em?…
có ai dám chắc, cả đời này sẽ chỉ yêu một người đâu em?…
có những thứ vĩnh viễn chẳng thể phai, tựa như mùi hương ai đó từng gieo trong một chiều hoang hoải nắng...…
câu chuyện về nguyễn tuấn anh, cùng những dòng tâm sự gửi tới một người xa lạ...…
tình mình, tựa như ánh trăng tan...…
anh sẽ thôi tìm em, nơi mùa hoa dã quỳ ở lại.…
em quên anh, như quên đi mộng ước chẳng thành…
sau chia tay, tình mình còn gì ngoài vụn vỡ?…
lạc giữa nhớ và quên, là đoạn tình dang dở…
em bảo, đôi khi, thảm sát cũng là sự tái sinh...…
'ngày đó nếu biết trước xót xa, ta cứ xem nhau như bao người qua...' (*)…
cô ấy gặp anh, đã mang đi thứ gì?…
người buồn đi vòng quanhđời dài rộng cũ kĩ...…
gãy rời giữa đêm đông…
từ nay về sau, tên người sẽ hoá vết sẹo mờ.…
bên em thôi,bình yên nào phải thứ xa vời?…
bts v thuộc về người hâm mộ, vậy còn kim taehyung, rốt cuộc là của ai?…
đừng tùy tiện sử dụng fic của tớ.…
bên lề cuộc tình,bên lề những giấc mơ xanh...…
trải qua biết bao năm tháng, mảnh trời sao của chúng ta vẫn còn nơi ấy, chỉ riêng người vĩnh viễn chẳng về bên em...…
bản trường ca vang lên, khi chúng ta đi bắt đầu đi lạc trong khu rừng tăm tối.…